Từ Kiến nhìn thấy phía sau Vương
Văn Bân là Lý Hạo thời điểm cả người không khỏi rùng mình: "Chào học trưởng.
"
Từ Kiến là biết Lý Hạo, không chỉ
có bởi vì Lý Hạo là học trưởng của bọn họ, cũng bởi vì Lý Hạo ở trường học là nhân
vật rất nổi tiếng.
Vừa Lý Hạo liền một mặt băng
sương đến ký túc xá bọn họ đi tìm Vương Văn Bân, làm cho Từ Kiến bọn họ còn tưởng
rằng Vương Văn Bân chọc tới vị học trưởng này đấy. Kết quả bây giờ nhìn đến Lý
Hạo đỡ Vương Văn Bân trở về, con ngươi Từ Kiến đều sắp muốn trừng ra.
Lý Hạo nhìn lướt qua Từ Kiến, Từ
Kiến rất có nhãn lực nhìn ra trong mắt Lý Hạo đang chê hắn chướng mắt, liền lập
tức dọn dẹp một chút chính mình, ảo não chạy đi thư viện.
Đem Vương Văn Bân đỡ ngồi vào
trên giường, Lý Hạo hỏi Vương Văn Bân: "Cậu ăn cơm chưa?"
Vương Văn Bân một mặt đối với hắn
liền làm nghi thức quen thuộc "Cúi đầu" .
Nhìn đỉnh đầu đen sì Vương Văn
Bân khoảng chừng trái phải lắc lắc, Lý Hạo cảm thấy có chút thất bại: "Lẽ
nào cậu dự định vẫn dùng đỉnh đầu đối mặt ta à?"
Vương Văn Bân lắc đầu, thế nhưng
vẫn cứ không có ngẩng đầu lên.
Liền Lý Hạo chỉ có thể tự mình động
thủ, ăn no mặc ấm.
Từng chút nâng đầu Vương Văn Bân
lên, Lý Hạo nhìn con mắt Vương Văn Bân: "Ta đều nói rồi ta yêu thích cậu, cậu
chẳng lẽ không nên cho chút đáp lại à?"
"Cái gì đáp lại. . ."
Vương Văn Bân vẫn chưa nói hết, liền bị Lý Hạo hôn.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét