Lý Hạo không nghĩ tới Trần Quang
sẽ trở về, không, nói đúng ra là không nghĩ tới Trần Quang trở về còn dám tới
tìm hắn.
Mới vừa tiếp điện thoại Vương
Văn Bân xong, Lý Hạo còn chưa cùng hắn day dưa đủ, Vương Văn Bân liền bị mẹ của
hắn gọi đi hỗ trợ xào rau. Tuy rằng không vui, thật là Lý Hạo vì mình có thể
trong tương lai cha mẹ vợ nơi đó lưu lại ấn tượng tốt, thoải mái đồng ý cúp điện
thoại.
Mới vừa cúp điện thoại, cửa
phòng làm việc Lý Hạo liền bị đẩy ra.
Trần Quang.
Lý Hạo nhìn Trần Quang có chút sửng
sốt. Hắn không nghĩ tới Trần Quang hiện tại còn đứng trước mặt hắn, hơn nữa còn
là. . . Mang dáng vẻ như vậy. . .
Trần Quang trước đây là rất chú
ý hình tượng của bản thân, nói như thế nào đây, khả năng là bởi vì là vai trò nằm
dưới, nên Trần Quang đặc biệt quan tâm đến trang phục chính mình.
Lý Hạo cho là mình bị bệnh rất
thích sạch sẽ, thật là Trần Quang so với hắn còn hơn nữa.
Một ngày nhất định phải đổi 2
bít tất, sau đó quần áo, quần nhất định phải chia ra giặt. Đương nhiên không phải
Trần Quang tự mình giặt, mà là cho người giúp việc nhà hắn làm.
Sau đó các loại màu sắc quần áo
hắn đều có, liền ngay cả rất nhiều nam nhân không thích trang phục màu đỏ hắn đều
có một đống. Tuy rằng những quần áo kia hắn mặc vào đều rất đẹp, nhưng vẫn làm
cho Lý Hạo cảm thấy rất không biết nói gì.
Nhìn quần áo nhiều nếp nhăn,
trên mặt Trần Quang gầy gò, Lý Hạo cảm giác trong lòng có chút chua xót.
Tuy rằng Trần Quang phản bội hắn,
thế nhưng hai người lại còn có nhiều năm tình cảm như vậy , huống chi Trần
Quang cũng được cho là mối tình đầu Lý Hạo. Vì thế Lý Hạo không có đuổi hắn
đi.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét